sang thu

thời tiết đã sang thu.

cái bầu không khí này làm mình nhớ đến ngày cũ. rất nhiều ngày cũ. mùi hương, màu của nắng, gió phả vào người theo một cách dễ nhận biết. không hẳn ở thu mà vẫn có đôi lần lặp lại vào xuân nữa. thi thoảng là hè.

tự dưng mình ốm, tay đổ mồ hôi nhầy nhụa.

tự dưng nhớ những ngày mới yêu H. thật thú vị tò mò làm sao^^

những ngày tươi đẹp ngọt ngào…

thật buồn khi mãi mình vẫn chẳng quen với sự cô đơn. mà đúng, con người sinh ra đâu phải để sống một mình. con người cần con người.

nhưng mình chỉ là một cây nến. sự sống của mình chỉ thực sự bắt đầu khi có ai đó thắp lên và làm mình có ích, hoặc làm người khác nhớ đến mình. ngọn lửa làm mình lụi tàn, lụi tàn dần. nhưng đó cũng chỉ là cách con người chết đi đâu ai sống mãi được…?

mình lại nói linh tinh rồi.

cái nắng, cái gió này làm mình thấy trống rỗng cùng cực. mình muốn tan ra vào không khí. mình không muốn tồn tại. mình run sợ và chán ghét tất thảy mọi thứ trên đời.

và mình sợ việc đối mặt với chính mình nữa.


viết trong 1 cuốn sổ được ông nội cho. 22/9/2019.